Nắc bầm mu em rau sạch tuổi teen còn đang đi học

Nắc bầm mu em rau sạch tuổi teen còn đang đi học

Nắc bầm mu em rau sạch tuổi teen còn đang đi học

Vài ngày trôi qua, sáng ngày 1 tháng 12 năm 2025, ánh nắng yếu ớt xuyên qua khe rèm, gió lạnh lùa vào làm căn nhà rung lên từng đợt. Hoàng ngồi trong góc phòng, chiếc ghế xoay bọc da màu đen kêu “cót két” mỗi khi anh ngả lưng, đôi mắt dán vào tấm ảnh nhà hàng trên bàn, lòng mâu thuẫn không ngừng giằng xé. Thư ngồi trên ghế ăn, tay khuấy cháo, mắt tránh nhìn Hoàng, lòng nặng trĩu. Chiều muộn, Tuấn gọi lại, giọng gấp gáp qua loa điện thoại: “Hoàng, tao đã tìm hiểu về Nam, nó từng bị điều tra lạm dụng bệnh nhân cách đây hai năm, nhưng không đủ chứng cứ, tao gửi thư nặc danh cho nó, nó bấm vào xem nên hack vào máy nó được rồi, tao thấy dấu vết nhiều file bị xóa, để tao khôi phục lại.” Hoàng siết tay, giọng trầm: “Tốt, mày làm nhanh, tao cần bằng chứng chắc chắn.” Tuấn cười, “Mày nghi đúng rồi, thằng này không sạch, để tao đào sâu, tối tao gửi mày.” Hoàng gật, “Cảm ơn, tao chờ,” rồi cúp máy. Thư sợ hãi vì cơ thể phản bội khi nhắc đến chuyện lén lút với Nam, “Sao mình sướng khi anh hỏi vậy?” Hoàng thì mâu thuẫn, vừa giận Nam vừa kích thích khi tưởng tượng, ” Nó làm em sướng như nào, anh thật tò mò quá?” Họ ôm nhau ngủ, nhưng lòng không yên.