Lần đầu tiên được ăn trái dưa hấu căng mọng nước như này

Con nai được Bạch Tuyết chăm sóc kĩ lưỡng nên cực kì khỏe mạnh. Chàng nhìn ngắm Bạch Tuyết mà động lòng xuân … Làn da Bạch tuyết ngày ngày phải tiếp xúc với nắng mưa nhưng bao giờ cũng trắng toát và cực kì mịn màng như làn nước êm ả. Chúng không sao có được vẻ đẹp thiên thần như của nàng con gái này được. Tất cả họ nối chặt vòng tay từ từ bao quanh lấy Bạch Tuyết, không cho nàng bỏ chạy. Nhưng hỡi ôi, quần áo cái nào cũng nhỏ xíu. Người Bạch Tuyết lúc này nóng ran, bẹn đã ướt nhẹp dâm thủy. Để bảo vệ mạng mình, tên lính đành phải nghe theo. Tên lính hầm hè quỳ gối sau lưng nàng. Họ vừa bước vào nhà, đến bên chiếc bàn ăn, thì ngạc nhiên kêu lên:
– Ô! Nàng ở với bảy chú lùn
Bên kia trái núi, cuối rừng chẳng xa! Tay chân bủn rủn vì mệt cả ngày và … Ai đã vào đây ăn hết thức ăn thế này! Các chú lùn lại nhốn nháo. Hai mắt nàng mở to. Hai má Bạch Tuyết đỏ hồng vì lời khen đó. Như tĩnh như say… Hai bên mép lồn nước nhờn tuôn ra liên tục. . Muôn thú ngày ngày vẫn bu quanh chiếc quan tài thương tiếc. Nghĩ ra, Bạch Tuyết đến giờ phút này vẫn là một nàng Bạch Tuyết thật hồn nhiên, trong sáng. Thích chí, Bạch Tuyết nằm ngửa xuống thảm cỏ sát vách mương, bụng nàng chỉ cách bụng con nai chừng hai tấc. Mà nếu là phù thủy thì làm được mọi chuyện. Ta yêu em! Hoàng tử hỏi nhỏ:
– Nàng là ai? Bạch Tuyết ơi! Chi bằng ta hưởng trước rồi giết quách nàng đi cho nhẹ nợ”.