Check hàng em rau non người trung cho mấy anh em thẩm định

– Dạ con đang đứng trước cửa nhà cô rồi. Cặp mông đồ sộ ẩn sau 2 lớp quần lót và legging nhưng vẫn không thể nào làm cho tôi dừng dán mắt vào nó suốt đoạn đường ngắn ngủi từ cổng vào tới cửa nhà cô – bởi cái quần lót và legging nó cứ chẽn lại ngay chỗ khe mông ấy… – Cô đưa tôi ly nước mát lạnh, tôi làm một hơi cạn ly – Con cám ơn cô nhiều ạ. Số phận cũng đưa đẩy khi nhà ngoại tôi ở Sài Gòn lại quá xa điểm thi – tận 15km. – Thôi để cô dẫn con lên phòng của con, ngay trên lầu này thôi, sửa soạn đi rồi xuống ăn trưa với cô nghe. Khi đó điều kì lạ bỗng xuất hiện và cũng là tiền đề cho những thứ xảy ra sau này: Mẹ tôi liên lạc được với một người bạn học cũ có một dãy phòng trọ chỉ cách điểm thi của tôi 650 mét, và cổ đồng ý cho tôi tá túc cũng như lo việc ăn uống cho tôi trong những ngày thi cử. Đó là một ngày đầu tháng 7, với những đứa học sinh bình thường thì đây là thời gian tốt tuy ngắn ngủi để xả hơi sau một năm học dài dằng dặc. Tướng người dong dỏng cao, khuôn mặt trái xoan với mái tóc búi củ tỏi gợi lên vẻ mặn mà của người đàn bà tứ tuần – Đúng là hoa khôi có khác – Tôi nghĩ trong đầu. – Dạ con là Lâm con mẹ Phương bạn của cô, mẹ con có gọi cho cô báo trước là con lên ở nhờ cô để đi thi đại học ấy ạ.